Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

GIỚI THIỆU DỰ ÁN VÌ CỘNG ĐỒNG: 100 NGÀY GIEO MẦM HẠNH PHÚC

 Chào bạn,  Không biết vì lý do nào hoặc ai đó đã đưa bạn đến với dự án này. Nhưng dù là lý do gì chăng nữa thì tôi luôn tin rằng: Cuộc sống luôn có phép màu. Và việc bản thân bạn đang ở đây, đọc những dòng này cũng có thể là món quà mà Thượng Đế ban tặng.  1. Một chút giới thiệu về dự án  Trong xã hội hiện đại & dòng chảy không ngừng của thời gian, có rất nhiều lúc chúng ta cảm thấy lạc hướng, áp lực, hoang mang. Khi ấy, có lẽ Nhà là nơi bình an nhất mà mỗi người có thể trở về, được nương tựa & che chở. Nhưng cũng có đôi khi chúng ta lại chẳng muốn về nhà vì sợ cảm giác cô đơn trong chính gia đình mình.  Mỗi ngày chúng ta mở mắt ra & đón nhận nhiều thông tin, học nhiều điều thông qua các giác quan được ban tặng. Nhưng dường như chúng ta lại chưa thực sự Học để biết yêu thương đối với những người mà chúng ta luôn coi là quan trọng nhất: Cha/Mẹ, Chồng/Vợ, Con cái...Và vô tình chính sự Yêu thương không đúng cách lại trở thành gai nhọn làm tổn thương tấ...
Các bài đăng gần đây

TÔI ĐI TÌM TÔI

Tôi đi tìm tôi hay đi tìm ai? Mà xác định mình giữa không gian thật khó Như mầm cây lần đầu gặp gió Choáng ngợp cuộc đời rộng lớn mênh mông. Tôi có 1 người bạn học cùng hồi Đại học. Đó là 1 cô gái cẩn thận, chỉn chu, có khả năng vun vén, là 1 người phụ nữ hoàn hảo khi lập gia đình. Rồi cô gái ấy cũng tìm được 1 người đàn ông phù hợp, là giáo viên, mải chơi 1 chút nhưng tốt tính và có khả năng kiếm tiền, cô ấy cũng đã có 1 đứa con trai kháu khỉnh và hết sức thông minh. Cuộc sống ấy có được gọi là hạnh phúc?  Nhưng cô gái ấy không hạnh phúc.  Cô gái ấy không thể thoát ra khỏi mối quan hệ giữa mẹ chồng - nàng dâu  Cô gái ấy ngộp thở khi sống với mẹ chồng Cô gái ấy thất vọng bản thân vì không thấy giá trị của mình trong công việc chỉ pha trà rót nước và nhận lương hàng ngày  Cô gái ấy cảm thấy không thể chia sẻ với chồng  Cô gái ấy đang bị stress đến nỗi sức khỏe giảm sút và mắc phải nhiều bệnh Và cô gái ấy là bạn của tôi Cô gái ấy có quyền ...

NHỮNG NGÃ RẼ

Khi nhìn lại những năm tháng trôi qua, tôi bất chợt nhận ra mình đã thay đổi. Tôi không còn là cô bé con đầy mộng mơ của những ngày tháng năm nào nữa. Trên con đường tôi đi, luôn có những ngã ba phải lựa chọn. Và theo mỗi sự lựa chọn, tôi trở thành tôi của bây giờ. Vậy đó, chúng ta trở thành ai theo sự lựa chọn của chính chúng ta.  Tôi đã từng là 1 cô bé hàng đêm nằm dài trên trần, ngắm bầu trời đầy sao mùa hè và tưởng tượng ra mình lơ lửng trong thế giới ấy, thế giới của những khoảng không vô tận vô cùng. Tôi cũng đã từng là một cô gái mới lớn luôn đặt ra cho mình những ước mơ và mục tiêu cần phải hoàn thành. Tôi cũng đã từng là cô gái 18 tuổi, khóc dấm dứt khi trượt Đại học. Lại cũng là một Cử nhân cảm thấy chông chênh sau khi rời cánh cổng trường Đại học. Cũng đã từng là một con người đầy tham vọng, luôn mong muốn được tôn trọng và tự khẳng định mình. Rồi sau đó, tôi nhận ra rằng cái tôi cần không phải là được tôn trọng và tự khẳng định bản thân, mà đó chính là khát kha...

CÔ ĐƠN

Cô đơn là trạng thái cảm giác lạc lối và đơn độc. Tôi đang cô đơn. Tôi muốn hét lên với cả thế giới điều đó. 1 cảm giác thực sự bực bối đến nỗi muốn xé toạc con tim này. Không thể hét lên, không thể khóc, không thể thốt ra thành lời. 1 mình tôi đi ngược dòng. Nếu bạn bước đi trên một con đường mà tất thảy mọi người cùng đi về 1 hướng, riêng bạn đi ngược lại. Điều gì sẽ xảy đến? Có những va chạm. Và rồi, sau những va chạm, người ta sẽ cố kéo bạn về cùng hướng đi ấy. Bạn sẽ làm gì? Một mình chống lại cả dòng người? Hay sẽ nghi ngờ bản thân và thỏa hiệp. Tôi là 1 cô gái hay hoài nghi chính mình. Hay lo lắng, cũng hay sợ hãi nữa. Và rất yêu gia đình mình. Nhưng không hiểu sao, lần này tôi lại đủ can đảm nhìn thấy những giọt nước mắt của mẹ tôi, nghe những lời trách móc của bố và em, cùng những người họ hàng...Ôi một cảm giác thật không dễ dàng chút nào. Nó khiến tôi cảm thấy mình thực sự tệ hại. Đôi lúc tôi ước ao mình không có mặt trên cõi đời này và trở thành người vô hình để không ...

Chuyện đêm muộn

Hà Nội đã về thu. Một mùa thu lại về. Yêu Hà Nội, yêu mùa thu và yêu những câu chuyện của nó. Đợt này hay về muộn. Hà Nội khi về thu là cả một thế giới khác. Phố xá đã tắt đèn. Chỉ còn lại một chút đèn đường còn sót lại và cũng một ít người sót lại trên phố như mình. Chẳng còn cảm giác xô bồ trong khói bụi nữa, tâm trạng bình yên thấy lạ. Thời gian này đang viết sách cho một người là doanh nhân. Lắng nghe câu chuyện của anh và ghi chép lại và chợt nhận ra rằng giữa người với người vẫn có thể cảm thông thấu hiểu cho nhau, đơn giản chỉ là cần sống chậm lại và lắng nghe nhiều hơn. Bố vẫn không yên tâm về con gái khi mà quyết định từ bỏ công việc ổn định để bước chân vào cuộc sống lông bông này. Đến bao giờ mới viết xong một cuốn sách. Đến bao giờ mới có thể kiếm được thu nhập từ cuốn sách đầu tiên. Sao không làm một công việc hành chính và chọn viết sách như một nghề tay trái? Có quá nhiều thứ mà bố không hiểu được. Cũng có thể hiểu được mà vì tấm lòng của bố lo cho con. ...

Mẹ ơi, con xin mẹ lắng nghe con nói

Tôi có 1 người bạn tính tình thực sự năng động, hay cười và dễ mến. Khi nhìn bạn tôi thường nghĩ rằng có lẽ chẳng có nỗi buồn nào có thể chạm đến bạn được. Vậy nên lần đầu tiên nhìn vào cổ tay bạn, tôi đã thực sự sửng sốt, cổ tay chằng chịt những vết sẹo. Bạn bảo rằng đó là vết tích của một thời tự làm tổn thương chính mình. Bạn đã trải qua tuổi 13, 14 thực sự không bao giờ muốn nhớ. Đó là những năm tháng kinh khủng với bạn khi phải đối mặt với sự thay đổi tâm lý của tuổi dậy thì. Bạn bảo rằng bạn vẫn luôn chăm chỉ học hành, ngoan hiền, lễ phép trước mặt bố mẹ. Vậy nên không ai trong gia đình bạn biết rằng bạn đã chìm trong sự cô đơn đến tuyệt vọng. Để thoát khỏi cảm giác ấy bạn đã tìm đến việc tự làm đau chính mình. Bạn cảm thấy một sự tận hưởng với cảm giác đau đớn buốt đến tim và thích thú khi nhìn thấy dòng máu đang rỉ ra tay bạn. Bạn đã làm như vậy rất nhiều lần, ngay cả khi vết sẹo cũ còn chưa kịp lành. Rồi đến một ngày gia đình bạn cũng phát hiện ra, bố mẹ bạn sốc nặng và bạn t...

6 cuốn sách người lớn phải đọc để trở lại tuổi thơ

1. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ - Nguyễn Nhật Ánh      DOWNLOAD  Không thể không bật cười trước sự hồn nhiên và những trò nghịch ngợm của thằng cu Mùi, Hải cò, con Tủn và con Tí sún - những nhân vật mới toanh trong một tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Vẫn giọng văn trong vắt và dí dỏm, Nguyễn Nhật Ánh đã mang đến cho người đọc một thế giới tuổi thơ hồn nhiên, đầy ắp tiếng cười. Nhưng lồng vào những ngày tháng hồn nhiên đó lại là những trăn trở của người lớn. Cái sân ga tám tuổi của nhân vật tôi - “thằng cu Mùi” - như là một điểm tựa ký ức để tác giả thả vào đó những triết lý, những suy ngẫm về cuộc đời. Tác phẩm mở ra một thiên đường lồng lộng tiếng cười của trẻ thơ, cả cách nhìn hài hước, châm biếm về những đổi thay và sự khác biệt giữa thế giới trẻ con và người lớn. “Với người lớn, ý nghĩa và giá trị của mọi thứ trên đời đều thu gọn vào hai chữ chức năng. Trẻ con chỉ có óc tưởng tượng”. Trẻ con thích cái trò đặt tên lại thế giới, kiểu như...